Trong em thì những kỷ niệm về quê hương dường như cứ ăm ắp và vọng nhớ về với biết bao nhiêu kỷ niệm. Thế nhưng hình ảnh con sông quê hương thực sự là một trong nỗi niềm, một dấu ấn không thể phai mờ trong em.
Con sông quê em thật đẹp, cũng thật êm ả biết bao nhiêu bởi nó cũng chính là một nhánh của sông Hồng. Con sông này cũng lại đã chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt ở đó là những cánh đồng lúa khoai rồi chảy qua làng em. Đứng lặng hồi lâu em như ngắm con sông quen thuộc này thật là đẹp biết bao nhiêu. Con sông mang được những vẻ đẹp của xóm làng và nó được ánh mặt trời soi rọi mới thật đẹp làm sao. Ánh nắng mặt trời khi chiếu xuống sông khiến cho dòng sông lăn tăn sóng và như được dát bạc vậy, đã vậy nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre xanh rì kia đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Có thể nhận thấy được dòng sông quê em vào buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha và cũng thật đẹp. Chính trong những buổi trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lúc này đây cứ lại lấp loáng một màu nắng chói chang. Em nhận thấy được chính trên những cành tre bên bờ không xa thì có con chim bói cá có màu lông xanh biếc đứng ở đó. Chú chim bói cá đứng ở đó để có thể xem có chú cá nhỏ nào nổi lên không thì sẽ bắt lấy kiếm ăn. Rồi lại có cả những chú cò trắng cũng lại bay nhè nhẹ, chúng hạ cánh xuống rìa sông lim dim nhìn xuống con sông êm đềm.
Cảnh vật đẹp là như vậy thế rồi dòng sông quê hương cũng lại gắn bó với chúng em ở những kỷ niệm thơ ấu. Cứ như thường lệ thì vào buổi chiều, bọn trẻ chúng em lúc này đây cũng lại rủ nhau ra sông tắm. Thật thích thú biết bao nhiêu khi chúng em đùa nghịch vẫy vùng để làm cho những dòng nước bắn tung toé. Em cũng nhận thấy được ở phía cuối sông vọng lên đó cũng chính là tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài lúc này đây dường như đang đánh cá làm rộn rã cả khúc sông êm đềm. Dòng sông quê em còn đẹp cả vào buổi tối nữa. Ông trăng trên cao còn rọi ánh sáng của mình trên mặt sông. Cảnh vật quê em như thật êm đềm như dòng chảy của con sông này vậy.
Thực sự em cũng rất yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Em cũng nhận thấy được rằng cho dù này dù thời gian có làm phai mờ đi trong em nhiều kỷ niệm thì dường như hình ảnh con sông này mãi mãi ở trong tâm trí của em.
Thực sự trong mỗi chúng ta khi nghe hai tiếng nghe sao thân thương biết bao nhiêu. Tuổi thơ em cũng gắn bó với quê hương nghèo khó nhưng thật tươi đẹp, ở đó có dòng sông hiền hòa và dường như nó cũng lại uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em biết bao nhiêu là kỷ niệm.
Dòng sông như cũng đã trở nên thật quen thuộc với em bởi nhà em ở quê gần dòng sông này chỉ cách có một quãng ngắn là đến. Em còn nhớ theo thói quen của em thì em cũng cứ thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ nữa. Thực sự ngồi ngắm nhìn sông Hương – con sông của xứ Huế mộng mơ. Dòng sông Hương quê em đẹp lắm và cũng bình lặng lắm. Vào mỗi buổi sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông đó là sông Tràng Tiền cũng thật đẹp nữa. Buổi sáng thì thời gian đó dòng sông lúc này như lại như được bao bọc trong một màn sương mỏng, và nó dường như cũng thật im lìm chính trong giấc ngủ say của buổi sớm. Mặt nước cũng cứ lững lờ trôi và có cảm giác như lềnh bềnh, lềnh bềnh. Mặt của con sông gờn gợn, lăn tăn những cơn sóng nhỏ thật đẹp và mang một nỗi niềm cổ tích.
Em cảm giác được dòng sông nhấp nhô nó lại như cũng cứ vuốt ve, chơi đùa cùng em khi em cùng chúng bạn tắm mát ở dòng sông này vậy. Tuổi thơ em thực sự sẽ nhàm chán nếu như không có con sông này. Không gian đất trời như chìm vào trong lúc hoàng hôn thì dòng sông cũng như nhuộm một màu đỏ thẫm thật ấn tượng. Cho đến khi buổi tối đến thì mặt trăng dường như lại sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng lại đỏ bóng xuống dòng sông. Nhà ở gần dòng sông em cũng lại cảm nhận được cái mát mẻ của dòng sông mang lại.
Dòng sông quê em thực sự cũng lại rất đẹp và nó như gợi lại một nỗi niềm tuổi thơ trong em. Con sông Hương hay cũng chính là dòng sông bạc và nó lại lấp lánh dưới ánh mặt trời chiếu vào hay trong những buổi đêm có trăng soi. Em yêu dòng sông này lắm!
Minh Nguyệt