Tả một bác thợ mộc đang làm việc

Tả một bác thợ mộc đang làm việc

Bài làm

Bác hàng xóm nhà em đã mở một xưởng mộc được mấy chục năm nhưng gần đây em mới có dịp chứng kiến bác đang làm việc.

Bác năm nay cũng đã gần năm mươi tuổi, theo nghề cũng ngót nghét ba mươi năm, từ khi bác còn là cậu thanh niên mười tám đôi mươi. Nghề mộc vốn là nghề gia truyền của bác và trong gia đình, bác cũng là người duy nhất còn gắn bó với mộc. Giờ thì tóc bác đã điểm hoa râm, lăn lộn suốt ngày trong xưởng càng làm cho mái tóc của bác nhanh thêm nhiều sợi bạc. Bác đặt một thanh gỗ còn thô sơ lên một chiếc bàn dài, tay cầm chiếc cưa, ánh mắt chăm chú. Bác ra sức cưa đôi thanh gỗ. Những giọt mồ lôi lấm tấm trên trán, chảy dài trên làn da bánh mật. Những bụi gỗ bay lẩn vẩn trong không gian. Sau khi cắt xong, bác thở phào một tiếng rồi lấy giấy nhám bào mặt gỗ. Bàn tay của bác nhanh thoăn thoắt, mặt gỗ trở nên mịn màng, nhẵn nhụi hơn, các đường vân cũng hiện ra rõ ràng đẹp đẽ. Chẳng mấy chốc lưng bác ướt nhẹp, bác vẫn đeo khẩu trang kín mít. Tiếp theo là đến công đoạn trang trí. Khách hàng yêu cầu bác làm một cánh cửa với các ô hình chữ nhật nhỏ. Bác cầm dụng cụ, ánh mắt càng tập trung hơn bao giờ hết. Được một lúc, bác lại dừng lại ngắm nghía xem có chuẩn xác không. Công đoạn này mất rất nhiều thời gian mà em thấy bác vô cùng tập trung, không hề than vãn gì. Dù vậy bác biết để bẩn thân nghỉ ngơi giữa giờ. Bác uống một ngụm nước lạnh, khà một cái rồi lấy cánh tay lau những giọt mồ hôi trên trán. Biết em theo dõi bác làm việc, bác quay ra nở một nụ cười tươi với em rồi nhẹ nhàng bảo: “Cẩn thận đấy ở đây bụi lắm”. Để hoàn thành xong cánh cửa bác phải đánh một lớp véc-ni để thêm phần bóng bẩy. Mùi gỗ trong xưởng của bác thoang thoảng khắp không gian. Dưới bàn tay của bác, không chỉ cánh cửa mà còn biết bao bộ bàn ghế tỉ mỉ, kì công đã được hoàn thành.

>> Xem thêm:  Tả một con vật trong gia đình (Bài văn tả con gà trống)

Nhìn bác làm việc, em mới thấy rõ niềm say mê và nỗ lực gắn bó với nghề của một người thợ mộc!